Người theo dõi

LỊCH ĐĂNG BÀI

Xin chào cả nhà ^^
Bởi vì tránh để bạn cứ phải mất công ra vào blog để hóng chương mới và thỉnh thoảng bị hụt hẫng thì mình cập nhật lịch đăng định kì sau đây nhé !
-Từ thứ 2 - thứ 6 mỗi ngày 1 chương mới vào lúc 22h-23h.
-Riêng thứ 7 và chủ nhật không phải đi làm và đi học thì mình sẽ đẩy nhanh 2-3 chương/ngày cũng vào thời gian trên nhé.

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2019

[ ON GOING ] Anh Nhẹ Chút Có Được Không? (5)

Tin yêu thương cho bạn đọc yêu dấu nhà Mèo ❤
Để hỗ trợ tối đa cho cả nhà dễ dàng nhảy hố hơn vì thế mình cập nhật thêm link wattpad của mình nên mọi người có thể chọn nơi làm tổ tuỳ thích nhé ^^
>>> https://www.wattpad.com/user/Hieuno2904
Nhớ follow mình để không bị lạc nhà nhé 😘😘

CHƯƠNG 5:

Lục Dã cười ha hả, “Còn chẳng phải là bởi vì anh đang theo đuổi em sao. Chưa từng nghe qua một câu này sao, để theo đuổi thành công người con gái, trước tiên phải lôi kéo được bạn thân cô ấy đứng về phía mình thì chắc chắn đã thành công được một nửa.” Trong giọng nói của anh tràn đầy 'chí lớn tất thành sự', “Anh thích em, em không được giả vờ như không biết đấy.”

“Chà, anh phải thông báo khắp nơi mới được. Trước tiên em cùng Quý Hiểu Thích cứ chuẩn bị tinh thần đi~”

Mặt Mạnh Vân rốt cuộc không thể nhịn được mà đỏ bừng lên, “Lục Dã, anh là đồ thần kinh!”

Khó được lúc Mạnh Vân phát điên, vành tai đều hồng đến tưởng bốc cháy, không đợi Lục Dã nói nhảm thêm nữa, liền dứt khoát cúp điện thoại.

Lục Dã đứng ở bên ngoài cửa hàng thịt nướng, nhìn bộ dáng cô cúi đầu buồn bực, nhịn không được rầu rĩ mà nở nụ cười, duỗi tay sờ sờ vành tai.

Mạnh Vân thật sự là quá đáng yêu.

Lúc mắng chửi người đều chỉ biết dùng “Đồ thần kinh”,  lại còn trưng ra cái bộ dáng mặt đỏ yêu kiều.

Lục Dã xuyên thấu qua cửa kính, tham lam mà nhìn chằm chằm cô  trong chốc lát, mới xoay người rời đi.

Mạnh Vân cũng không biết Lục Dã đã đi rồi, chỉ nghĩ hắn còn ở bên ngoài, liền cố ý không ngẩng đầu, không muốn nhìn thấy bộ dạng lưu manh của anh.

Nhưng mà ở phía đối diện Quý Hiểu Thích đã nghe được lời nói lúc tức giận của cô, cau mày hỏi: “Là ai vậy? Lục Dã sao?”

“A…… Thì…… Hiện tại anh ta không phải đang là nha sĩ của mình sao……”

“Sao lại thế này? Hai người đã bắt đầu liên lạc với nhau sao?” Quý Hiểu Thích vẻ mặt lo lắng, “Vân Vân, không phải cậu đã nói là sẽ không nghĩ đến Ngụy Tống Từ nữa sao? Như thế nào vẫn còn cùng Lục Dã qua lại?”

Khi còn ở đại học, trong mắt Mạnh Vân hoàn toàn chỉ có Ngụy Tống Từ, nhưng thật ra nữ sinh toàn trường lại chỉ để ý đến mỗi Lục Dã, thời điểm cô theo đuổi Ngụy Tống Từ sẽ thường xuyên có thể gặp được Lục Dã, lại nói Quý Hiểu Thích trước nay cũng không nghe cô nhắc tới nhiều.

Chỉ khi lúc người khác hỏi đến Lục Dã, Mạnh Vân mới có thể nhẹ nhàng mà đáp một câu cùng anh xem như có quen biết.

 Học trưởng Lục đó, không phải đặc biệt tốt, nhưng cũng coi như là người khá tử tế.”

“Hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Mạnh Vân đỡ không được ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Quý Hiểu Thích, tay run lên, chiếc đũa cứ như vậy liền rơi xuống rồi nằm yên dưới chân bàn.

Cô luống cuống tay chân mà nhặt lên, lại hỏi người phục vụ một đôi đũa mới, thời điểm ánh mắt quét đến bên cạnh, phát hiện ngoài cửa kính đã không còn thân ảnh cao lớn phong độ kia.

“Vân Vân, cậu thật sự không có việc gì sao?”

Quý Hiểu Thích nhìn thấy động tác của cô, lo lắng muốn chết, ngữ khí có chút bối rối.

Mạnh Vân mím môi, trong lòng cảm giác áy náy lan tràn không cách nào ngăn lại được, chỉ nghĩ thật tâm xin lỗi người bạn tốt.

Cô giãy giụa một hồi lâu, rốt cuộc vẫn là nhẹ giọng mà mở miệng: “Lục Dã nói…… anh ấy muốn theo đuổi mình.”

“Cái gì?!”

Quý Hiểu Thích bị một câu của cô doạ đến hoảng sợ, biểu tình đều có chút thay đổi.

“Cho nên…… Không phải Ngụy Tống Từ, mà là Lục Dã?”

Mạnh Vân nghĩ đến lúc đó cũng không giấu được, Quý Hiểu Thích dù sao cũng không phải người miệng rộng —— cô đem bí mật này giấu ở trong lòng ba năm, thời điểm mỗi lần nhớ tới đều là tự trách cùng hối hận, hối hận lúc ấy chính mình sao có thể không tỉnh táo như vậy, phạm phải sai lầm như vậy.

Cô nói có chút khó khăn, thanh âm thực nhẹ, đầu cúi gần như sắp chạm đến mặt bàn.

Miệng Quý Hiểu Thích lại càng lúc mở càng lớn, mặt đầy kinh ngạc, “…… Cho nên nói, ngày đó cậu đi tham gia buổi tụ họp cùng bọn họ, sau đó vì nhận nhầm người mà leo lên giường cùng Lục Dã?!”

“Không đúng không đúng, không phải nhận nhầm người, chỉ là cái đó là ngoài ý muốn, mình không phải nghĩ đến cùng học trưởng Nguỵ làm chuyện đó......

Quý Hiểu Thích cũng không còn tâm tư nướng thịt, buông xuống kẹp trên tay, bước qua ngồi xuống bên cạnh Mạnh Vân, nhẹ giọng cùng nàng kề tai nói nhỏ.

“Là bởi vì chuyện này cậu liền im hơi lặng tiếng mà chạy ra nước ngoài?”

“……”

Mạnh Vân cười khổ một chút.

Đâu chỉ là im hơi lặng tiếng, cô lúc ấy chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ, từ nhỏ cô chính là một cô gái nhỏ ngoan ngoãn, yêu đương cũng chưa từng nói qua, chuyện can đảm nhất trong cuộc đời cô từng làm đó chính là theo đuổi Nguỵ Tống Từ.

Cứ như vậy đột nhiên lại cùng người khác……lên giường, làm cô như thế nào cũng không thể chấp nhận được.

“Cũng không phải lập tức liền đi, trước tiên mình về quê, sau đó mới xuất ngoại……”

“Không không không, chuyện này không quan trọng.” Quý Hiểu Thích vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu, “Lúc đó cậu có hoàn toàn tỉnh táo không? Lúc tỉnh lại như thế nào lại không đi kiện Lục Dã nha? Anh ta như vậy là không phải là phạm pháp sao?”

Cô biết Mạnh Vân không phải cái dạng có thể dễ dàng chia sẻ sự tình xấu hổ như vậy, cho nên đối với chuyện cô ôm bí mật giấu kín đến tận mấy năm cũng không có nhiều trách cứ.

Mạnh Vân đã bắt đầu hối hận nói vì nói cho Quý Hiểu Thích, không nghĩ tới cô chỉ chú ý đến mỗi chi tiết này, “…… Thật, thật ra cũng không phải... mình vốn biết đó là anh ấy……”

“Cho nên, cậu lúc ấy là có ý thức?! Tỉnh táo?! Vân Vân, lúc trước mình thật sự cảm thấy kỳ quái, có một đại soái ca như Lục Dã ở bên cạnh, cậu cư nhiên lại có thể tim không lạc đường mà thích Ngụy Tống Từ, cậu nói xem, có phải hay không trong tâm sớm đã bất đồng?” Quý Hiểu Thích bĩu môi, “Ngụy Tống Từ là loại nam sinh xấu xa lại còn trơ như đá, cũng mệt cho cậu có thể kiên trì lâu như vậy……”

Mặc kệ Quý Hiểu Thích lại hỏi như thế nào, Mạnh Vân cũng không chịu nói nữa.

Quý Hiểu Thích chỉ cảm thán trong chốc lát, cũng không hỏi lại sự việc kia nữa.

“Vậy làm sao bây giờ a, lúc cậu đi bệnh viện đụng trúng Lục Dã chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao? Anh ta hiện tại là có ý gì? Muốn tiếp tục theo đuổi cậu?…… Trách không được! Mình còn đang thắc mắc không biết như thế nào lúc cậu xuất ngoại, Lục Dã lại chạy khắp nơi hỏi thăm tin tức của cậu, tìm người như muốn phát điên..."

Mạnh Vân thở dài một hơi thật sâu, “Dù sao chỉ đi tái khám thêm hai lần nữa. Đến lúc đó chắc là cũng không còn lý do để qua lại.”

Dù cho anh có tiếp tục gửi đến những tin nhắn kỳ quái cô cũng sẽ không thèm để ý.

Muốn thật nhanh mà đem mối nghiệt duyên này chặt đứt đi.

Quý Hiểu Thích liếc mắt nhìn biểu tình của cô một cái, có chút do dự nói: “Mình cảm thấy, kỳ thật…… Có lẽ cậu cũng có thể suy xét đến Lục Dã một chút.”

“Tuy rằng bọn họ là bạn cùng phòng, nhưng mà Lục Dã……” Nàng gắp cho Mạnh Vân một miếng thịt, “Lúc đó cậu biết đâu, Lục Dã tìm cậu y như là kẻ điên ấy, khoa chúng ta lúc đó ai ai cũng bị anh ta quấn lấy hỏi thăm rất nhiều lần, lặp đi lặp lại câu hỏi, còn mạnh mẽ tìm hẳn tới giáo viên để hỏi thăm tin tức của cậu.”

“Lúc ấy bọn mình đều cảm thấy, hẳn là Ngụy Tống Từ cảm thấy hối hận. Nhưng mà hôm nay nghĩ lại, khả năng là anh ta thật sự rất thích cậu.”

***Truyện được dịch bởi Mèo Lười Anna***

Chỉ chớp mắt lại đến thời gian tái khám.

Mạnh Vân mới nhận việc không tới một tháng, vốn là xin nghỉ cũng không tốt lắm, bất quá Cô giáo Trương tuy rằng thoạt nhìn nghiêm khắc, nhưng lại là người rất tốt, cô liền đem chuyện này hướng Cô giáo Trương cầu giúp đỡ.

Cô giáo Trương vung bàn tay lên, “Đi đi, bốn giờ rưỡi tan học, cô tan ca sớm vào lúc 3 giờ cũng sẽ không có việc gì.”

“Được rồi, cô giáo Mạnh nhanh đi đi, đến lúc đó tôi giúp cô giáo Trương cùng nhau tan học, vẫn là xem răng quan trọng hơn.” Cô giáo lớp bên cạnh nghe được, cũng theo vào mà lên tiếng, “Tuổi còn trẻ, hàm răng vẫn phải nên chăm sóc cẩn thận.”

Mạnh Vân trong lòng cảm kích, vội vàng nói thật nhiều lời “Cảm ơn”, thừa dịp tan ca trước, mời cả văn phòng giáo viên dùng nước.

Bởi vì đã biết sự tình của Lục Dã cùng Mạnh Vân, Quý Hiểu Thích vốn là tính toán cùng cô đi bệnh viện.

Nhưng mà thời gian buổi chiều chính là lúc cô làm việc bận rộn nhất, trăm công ngàn việc đợi đến tay, cô cũng không thể không giải quyết, chỉ có thể để Mạnh Vân đi một mình.

Mạnh Vân lần này rút kinh nghiệm, không đứng ở gần cửa thang máy nữa, mà chờ xác định bên trong không thấy Lục Dã mới cùng dòng người đi vào.

Thẳng đến khi đóng phí tái khám xong, cô mới hít sâu một hơi, đi vào phòng khám bệnh.

Lục Dã đã ngồi ở chỗ đó, lúc này giường nha khoa không có người bệnh, biểu tình của anh nghiêm túc mà nhìn màn hình máy tính.

Mạnh Vân nhẹ nhàng đi qua, nhìn thấy anh đang xem hình chụp X-quang, trên màn hình máy tính hiện ra một hàm răng quả thực có thể dùng so le không đồng đều xiêu xiêu vẹo vẹo mà hình dung.

Anh dường như rất nghiêm túc mà suy nghĩ phương án trị liệu.

Nhìn thấy Mạnh Vân bước đến, Lục Dã vặn vẹo cổ, đóng hình chụp lại, nhẹ giọng cười nói: “Em đến rồi.”

“Vâng, chào, chào anh……”

Lục Dã cười đến đôi mắt đều mị lên, “Còn sợ anh như vậy sao.”

Mạnh Vân cắn môi không nói lời nào, cũng không nhìn anh, chỉ lo lắng mà bước đến nằm lên giường nha khoa.

Lục Dã lấy ra một bộ bao tay mới, một bên vừa mang vừa nói, “Thật là, rốt cuộc thì anh có chỗ nào không tốt nha? Tốt xấu cũng là bạn học cũ cùng lên cùng xuống, em ngay cả một cơ hội cũng không cho anh.”

“……” Mạnh Vân quả thực hết chỗ nói, “Bác sĩ Lục.”

“Ừm?”

Cô từng câu từng chữ mà cắn răng, “Anh mà còn như vậy, tôi sẽ khiếu nại anh là biến thái quấy rầy người khác.”

Con thỏ nóng nảy lên cũng sẽ cắn người nha.

Lục Dã sửng sốt, nhẹ giọng nở nụ cười.

“Thực xin lỗi, không đùa em nữa. Mạnh Vân, nếu anh làm em cảm thấy chỗ nào không thoải mái, em liền cứ nói với anh, anh sẽ thay đổi, được không?”

Nửa giờ trị liệu, Mạnh Vân vẫn luôn vì câu “Anh sẽ thay đổi” này mà tinh thần có chút mông lung.

Không nói đến thanh âm của Lục Dã có lực sát thương cỡ nào, chỉ cần nghe trong giọng nói biểu đạt ra tới tâm ý, liền khiến cho cảm nhận của cô có chút trầm trọng.

Lục Dã giống như là ánh nắng chói chang, không nói đạo lý mà lại đột nhiên xông vào, tựa hồ là quyết tâm muốn chiếu sáng cô. Mạnh Vân đột nhiên hối hận, sớm biết như vậy cô không nên nghe lời Quý Hiểu Thích mà trở về thành phố này, cứ trực tiếp về quê, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện này.

Có lẽ hai người cả đời đều sẽ không gặp lại.

Lúc sau Lục Dã không nói gì nữa, vẫn như cũ theo thường lệ dặn dò, “Không nên dùng bên này nhai, lúc dùng bữa nhớ chú ý một chút…… Cuối tuần là có thể kết thúc, chăm sóc tốt một chút là được……”

Mạnh Vân thực kiên nhẫn mà nghe, chờ anh nói xong, mới đột nhiên nghĩ tới cái gì đó liền hỏi, “Hai ngày tới sẽ lại đau không?”

“Cũng không biết được, nhưng mà chứng viêm đều đã hết. Em là có chuyện gì sao?”

Cô “Ừm” một tiếng, “Cần đi một chuyến, cho nên răng đau sẽ không tiện.”

“Hẳn là sẽ không đâu, em nhớ mang theo thuốc hạ sốt, không yên tâm thì mỗi ngày đều nên uống.”

Thật ra cũng không phải là chuyện lớn gì, chính là nhà trẻ muốn tổ chức hoạt động chơi xuân, lần đầu tiên Mạnh Vân tham gia loại hoạt động này, có chút khẩn trương, sợ bọn nhỏ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nếu trạng thái của cô không tốt, khả năng sẽ sơ sẩy một ít, lớp học có rất nhiều đứa trẻ hiếu động, nếu một mình cô giáo Trương quản lý sẽ rất vất vả, nên mới hướng Lục Dã hỏi một câu.

Lục Dã cũng không có hỏi tìm nguyên nhân, nhưng Quý Hiểu Thích buổi tối lại gọi điện thoại tới hỏi thăm chuyện này.

“Hoạt động chơi xuân nha, mình cũng chưa tham gia qua đâu.”

Mạnh Vân bị giọng nói hâm mộ của cô chọc cười, “Mang các bạn nhỏ đi chơi, lại không phải chính mình đi chơi, có cái gì mà hâm mộ nha.”

Quý Hiểu Thích cũng cảm thấy có đạo lý, “Cũng phải, đoán chừng lại rất vất vả. Còn không bằng mình ở nhà chơi game cho thoải mái nha.”

Gần đây cô bắt đầu trầm mê chơi game, mỗi ngày vừa mở mắt ra liền bắt đầu chơi trò chơi.

Mạnh Vân nhẹ giọng cười trong chốc lát, liền cúp điện thoại rồi đi ngủ sớm.

***Truyện được dịch bởi Mèo Lười Anna***

Hoạt động chơi xuân được sắp xếp vào thứ sáu, điểm đến là Thuỷ tộc quán của thành phố , nhà trẻ chỉ có học sinh lớp lá đi, lớp chồi cùng mẫu giáo tuổi quá nhỏ, sợ thời điểm xem cá heo biển biểu diễn sẽ xảy ra chuyện, cho nên sắp xếp đi nơi khác.

Như vậy cũng chỉ có bốn lớp, rải rác mà ngồi lên hai chiếc xe buýt xong liền xuất phát.

Lần đầu tiên Mạnh Vân trải nghiệm loại không khí chỉ huy trực ban này, hai nhóm các bạn nhỏ ở phía sau lại ồn ào nhốn nháo như là dùng sóng âm chấn bạo địa cầu, khiến cô cũng cảm thấy kích động.

Cô giáo Trương ngồi ở bên cạnh, thấy được biểu tình của , thở dài, “ Cô giáo Mạnh, xem ra cô còn chưa rõ ràng lắm tình huống của chúng ta vào lúc này.”

“Sao? Là tình huống như thế nào?”

HẾT CHƯƠNG 5.

2 nhận xét:

  1. Cố lên adminnnn ơiiiiii
    Lọt hố này rồi huhu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã ủng hộ ❤
      Follow mình để kịp nhảy hố chương mới nhé :*

      Xóa