Người theo dõi

LỊCH ĐĂNG BÀI

Xin chào cả nhà ^^
Bởi vì tránh để bạn cứ phải mất công ra vào blog để hóng chương mới và thỉnh thoảng bị hụt hẫng thì mình cập nhật lịch đăng định kì sau đây nhé !
-Từ thứ 2 - thứ 6 mỗi ngày 1 chương mới vào lúc 22h-23h.
-Riêng thứ 7 và chủ nhật không phải đi làm và đi học thì mình sẽ đẩy nhanh 2-3 chương/ngày cũng vào thời gian trên nhé.

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

[ ON GOING ] Anh Nhẹ Chút Có Được Không? (1)

Tin yêu thương cho bạn đọc yêu dấu nhà Mèo ❤
Để hỗ trợ tối đa cho cả nhà dễ dàng nhảy hố hơn vì thế mình cập nhật thêm link wattpad của mình nên mọi người có thể chọn nơi làm tổ tuỳ thích nhé ^^
>>> https://www.wattpad.com/user/Hieuno2904
Nhớ follow mình để không bị lạc nhà nhé 😘😘

CHƯƠNG 1:

Bình minh ngày hè thật sự đến rất sớm.

Thành phố tuy rằng rất nhanh đã tiến vào thời kỳ phát triển của cao tốc, nhưng các toà nhà cao ốc nằm ở phía xa trung tâm, vẫn như cũ tràn ngập hơi thở phong tình với các ngõ hẻm nhỏ.

Mỗi ngày không khí đều là vô cùng náo nhiệt như pháo hoa.

“Vân Vân, cậu bị đau răng sao?” Chỉ mới sáng sớm, Quý Hiểu Thích ở phòng khách đã ồn ào , “Ngoan nào, để mình hẹn lịch khám bệnh rồi sẽ đi cùng cậu, xem mặt cậu sưng to đến như vậy thật là không thể không đi nha !"

“……”
Mạnh Vân cả đêm không thể ngủ được, quầng thâm trên mắt đều sắp lan đến cằm, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy.

Tối hôm qua cơn đau răng bắt đầu ghé thăm cô, khiến bên má sưng to, lăn qua lộn lại cả một đêm vừa mới mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ thì dưới lầu lại bắt đầu có động tĩnh.

Từ âm thanh rộn rã của bà ngoại ríu rít hẹn nhau dùng bữa sáng đến tiếng âm nhạc từ đài radio kiểu xưa. Toà nhà cũ kĩ được không cách âm tốt,  đủ loại thanh âm phảng phất liền quanh quẩn ở bên tai Mạnh Vân, khiến cô đau đầu vô cùng, rốt cuộc không cách nào đi vào giấc ngủ.

Bởi vì ở nhờ nhà người khác, Mạnh Vân cũng không thể lười biếng, che lại quai hàm sớm đã sưng như bánh bao cấp tốc xuống bếp hỗ trợ làm bữa sáng.

Quý Hiểu Thích cứ như vậy mà gào lên, khiến cho bà ngoại cũng phát hiện điểm không thích hợp, lo lắng mà nhìn Mạnh Vân vài lần. Bà vốn còn đang cho rằng cô gái nhỏ ngoan ngoãn của mình không thích nói chuyện, thì ra là răng đau.

Thấy vậy, lại khiến bà vô cùng đau lòng cho Mạnh Vân vừa ngoan ngoãn lại hết sức hiểu chuyện, vội vàng đẩy cô ra khỏi phòng bếp, cũng không cho cô phụ giúp nữa, gấp rút bảo Quý Hiểu Thích mau ăn sáng cho nhanh rồi đưa Mạnh Vân đi gặp nha sĩ.

Mạnh Vân mới trở về  ngày hôm trước, còn chưa kịp tìm phòng ở và công việc, liền bị bạn tốt túm tới bệnh viện.

“Thật sự không phải là chuyện lớn mà, chắc là do gần đây mình mệt mỏi quá thôi, không cần gặp bác sĩ đau, uống chút thuốc hạ sốt là ổn..."

Quý Hiểu Thích nhướn mày, “Mình còn không hiểu cậu sao, chắc chắn là đang nhịn đau. Không được không được ! Vẫn là phải nhanh đến bệnh viện thôi, chẳng lẽ cậu muốn bụm mặt đi phỏng vấn, đi tìm phòng ở?”

Mạnh Vân thường ngày không có lập trường, lại thuộc tuýp người lỗ tai mềm, bị Quý Hiểu Thích dạy dỗ hai câu liền ngoan ngoãn cùng cô đến bệnh viện.

Phòng khám bệnh nha khoa này cùng nơi khác cũng không khác nhau, một năm 365 ngày làm việc, chỉ cần phòng khám không đóng cửa liền vĩnh viễn luôn có một hàng dài người ở xếp hàng đăng ký, bệnh tật chẳng phân biệt tuổi tác cùng giới tính, chỉ có người này so với người kia sẽ đau đớn hơn mà thôi.

Mạnh Vân hàng năm bị đau răng hành hạ, lại đặc biệt sợ hãi nha sĩ, vừa đi đến nơi, tâm trạng liền thấp thỏm lo sợ, sắc mặt trắng bệch.

Quý Hiểu Thích không phát hiện ra điểm khác thường của Mạnh Vân, ba chân bốn cẳng chạy qua, thúc cô đi đăng ký.
Ngữ khí của Mạnh Vân có chút đáng thương, một bên lấy tiền ra thanh toán, một bên đối với kia y tá thành khẩn mà nói: “Phiền cô sắp xếp cho tôi một bác sĩ dịu dàng một tí…… Tôi sợ đau....”

Y tá mặt không biểu tình mà phất phất tay, “Bên trong đến lượt sẽ kêu tên, đến lúc đó gọi cô đến bàn của bác sĩ nào thì chính là người đó.”

“Vậy… Được, tốt, cảm ơn.”

Quý Hiểu Thích đối với Mạnh Vân cũng coi như là hiểu biết rõ, từ đại học khi hai người bắt đầu qua lại với nhau, thì Mạnh Vân vẫn luôn là có một bộ dáng như vậy, chính là đặc biệt sợ đau, ngày thường chỉ cần tay bị cửa kẹp nhẹ một cái, đều đau đến đỏ mắt.

Có thể thấy được cô nữ sinh nhỏ này không phải giả vờ, mà thật sự là đặc biệt sợ đau, mọi phương diện khác đều thật tốt, nói chuyện hay làm việc đều đặc biệt khiến mọi người yêu thích, cũng sẽ không có người cảm thấy cô nàng đang làm dáng, quả thật chỉ muốn nâng niu cô.

Lúc trước ở trong kí túc xá hai người còn nghiêm túc thảo luận qua, Mạch Vân hẳn là sở hữu dây thần kinh đau đặc biệt dư thừa, về sau cũng không thể sinh con, bằng không thế nào cũng sẽ đau đến đòi chết đi sống lại.

Đảo mắt ba năm qua đi, Mạnh Vân nói chuyện và làm việc so với thời đại học đã thành thục lên rất nhiều,tuy nhiên chứng sợ đau này nửa điểm cũng không mất đi.

Quý Hiểu Thích nghĩ đến chuyện trước kia, trong lòng bồi hồi thổn thức, liếc mắt nhìn Mạnh Vân ngồi ở bên cạnh một cái, do do dự dự hỏi: “Vân Vân, cậu cùng người kia…”

Mạnh Vân sửng sốt, nhất thời không nghĩ ra "người kia" là ai, một hồi lâu mới phản ứng lại.

“Cậu nói Ngụy học trưởng à? Không có, sau tốt nghiệp liền không liên lạc nữa."

Ngữ khí không giống như đang vấn vương tình cũ nha.

Quý Hiểu Thích nhẹ nhàng thở ra.

Ngẫm lại thì cũng đúng, đã nhiều năm như vậy rồi, nếu còn có thể đối với con người có khí chất lạnh nhạt tận xương cốt kia mà vương vấn mãi không quên thì chẳng khác nào là thành phần cuồng ngược sao.

Lúc ấy Mạnh Vân nhát gan lại mềm yếu lấy hết can đảm theo đuổi học bá Ngụy Tống Từ, thực sự khiến cho không ít người bàn tán.

Cô tuy rằng ở trong trường học không nói chuyện yêu đương, lại mang bộ dáng cô em bé nhỏ đáng thương, nhưng mà diện mạo xác thật không tồi. Khoa Giáo dục trẻ em chuyên nghiệp có không ít nữ sinh xinh đẹp, nhưng mỗi lần bình chọn hoa khôi thì cô đều có tên trên bảng nha.

Ngụy Tống Từ ở khoa Y cũng coi như là học bá đứng đầu, tuy rằng bàn về giá trị nhan sắc thì anh sẽ thua bạn cũng phòng một tí, nhưng nếu đơn độc đứng một mình thì vẫn có thể không keo kiệt khen anh một câu soái ca.

Mạnh Vân khó được dịp to gan, ngày đêm theo đuổi anh một cách oanh oanh liệt liệt, mọi người xung quanh không ai không biết, cũng đều cảm thấy hai người rất xứng đôi, hơn phân nửa đều cho rằng hai người sẽ có kết cục tốt.
Nào biết đến cuối cùng vẫn là không thành, còn làm cho Mạnh Vân thương tâm đến mức sau khi tốt nghiệp liền chuyển đi nơi khác.

Hồi tưởng đến chuyện quá khứ, Quý Hiểu Thích lập tức khí thế bừng bừng, “Ngụy Tống Từ kia quả thực chính là có mắt không tròng, mình lúc ấy thật hối hận đã không tìm người giáo huấn hắn một chút !”

Thấy Quý Hiểu Thích lòng đầy căm phẫn, Mạnh Vân đang rầu rĩ cũng thấy buồn cười, “Tiếu Thất cậu quả thật là một chút cũng không thay đổi, vẫn giống như trước đây kêu đánh kêu giết.”

“Không tốt sao?”

“Tốt chứ, mình thích nhất Tiếu Thất.” Mạnh Vân rầu rĩ mà cười, nhéo nhéo tay Quý Hiểu Thích.

Trông bộ dạng ngoan ngoãn của cô nàng, khiến Quý Hiểu Thích đau lòng không thôi, thương cô như vậy lại chịu nhiều khổ sở.

Ở đại học Quý Hiểu Thích chính là chị cả, trong lòng đã sớm đem Mạnh Vân bé nhỏ đáng thương xem là em gái.

Mà trên thực tế cô so Mạnh Vân còn nhỏ hơn hai tháng tuổi.

“… Dù sao, cậu đối hắn không có hứng thú cũng tốt, sau này mình sẽ giới thiệu cho cậu người so với hắn còn đẹp trai hơn! Giang sơn rộng lớn, còn sợ không tìm được soái ca độc thân dành riêng cho cậu sao?”

Mạnh Vân dở khóc dở cười.

Quý Hiểu Thích vẫn là như vậy…… Thật cuồng dã.

Đương nhiên, bởi vì có tri kỷ như Quý Hiểu Thích cùng tán gẫu, trên trời dưới đất chuyện gì cũng có thể lôi ra nói bậy một hơi, khiến cho người bên cạnh cũng phải bật cười, Mạnh Vân cũng dần dần không cảm giác khẩn trương.

Mắt thấy đã sắp đến lượt số đăng ký của Mạnh Vân, Quý Hiểu Thích đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nói lên một sự kiện thú vị.

“Lại nói tiếp, cậu còn nhớ rõ bạn cùng phòng của Ngụy Tống Từ không? Lúc ấy cạnh sân trường, chúng ta còn cùng nhau ca hát đấy, cậu còn ấn tượng không?”

Tâm Mạnh Vân run lên, không biết Quý Hiểu Thích vì cái gì đột nhiên nói đến người này, run run rẩy rẩy nói: “Cậu ta, cậu ta làm sao vậy?”

Quý Hiểu Thích không nghe ra lời nói khẩn trương của cô, liền đáp lời, “Về sau cậu xuất ngoại, cậu ta chạy khắp nơi hỏi thăm tin tức của cậu, còn liên hệ với mình. Bất quá lúc ấy tất cả mọi người đều cho rằng Ngụy Tống Từ đổi ý, ngại ngùng chính mình tới hỏi, liền nhờ bạn cùng phòng tới, cho nên không ai để ý đến cậu ta. Nhưng mà, cậu cũng thật nhẫn tâm nha, âm thầm ra đi, cũng không nói cho ai biết. Náo loạn một trận, sau đó không ai nghe được tin tức của cậu ta nữa.”

Cô liếc mắt nhìn Mạnh Vân một cái, cười nói: “Cậu cũng thật là, ít nhất trước khi đi cũng nên báo cho mình một tiếng chứ. Chẳng qua mình cũng xem không vừa mắt bộ dáng làm bộ làm tịch của tên Nguỵ Tống Từ, hờ hững hai năm, đợi đến lúc người đi rồi mới tìm, này không phải có bệnh sao.”

Mạnh Vân cúi đầu, không dám để Quý Hiểu Thích nhìn thấy biểu tình của mình.

“Vậy, còn người kia……”
Cậu ta sau lại có nói cái gì hay không?

“Người nào? Bạn cùng phòng của Ngụy Tống Từ? Nghe nói là đến bệnh viện lớn làm bác sĩ, mình có người bạn học cao trung vẫn luôn yêu thầm cậu ta, nói cậu ta hiện tại việc làm vô cùng tốt, có nhà có xe, đích thực là cả một thân ngời sáng nha. Aizzz, sớm biết thế thì lúc ấy mình nên……”

Mạnh Vân nhẹ nhàng thở ra, cẩn thận hỏi: “Vậy cậu ta…”

Lời còn chưa dứt, cô đã được gọi tên tiến vào phòng khám.
“Mạnh Vân, mời đến bàn số 3.”

Quý Hiểu Thích vỗ vỗ vai cô, “Vân Vân, đến lượt cậu rồi… Muốn mình cùng đi vào với cậu không?”

Mạnh Vân trong lòng khẩn trương muốn chết, ngón tay đều nắm chặt lại, nhưng vẫn kiềm chế, đối với Quý Hiểu Thích cười cười, “Không cần, cảm ơn Tiếu Thất.”

Quý Hiểu Thích cảm thấy buồn cười, biết cô sĩ diện, cho nên cũng không miễn cưỡng, “Vậy mình đợi cậu ở đây, đi thôi đi thôi, đừng sợ.”

Mạnh Vân gật gật đầu, thật cẩn thận mà đẩy cửa tiến vào phòng khám, đi đến bàn số 3.

Phòng khám bệnh Nha khoa này cùng nơi khác cũng không khác nhau, là một phòng với không gian rất lớn, hai bên chia thành mười lăm cái bàn khám, còn có cả bộ dụng cụ khám răng.

Mỗi bàn khám cũng chỉ được ngăn bởi tấm vách cao nửa người, trên hành lang đều có tấm chắn, chỉ để lại một lối nhỏ ra vào.

Mạnh Vân nhìn thấy bệnh nhân ở bàn số 3 vẫn chưa đi, khom lưng nói gì đó với vị bác sĩ kia, đồng thời vì tấm ngăn che nhất tầm nhìn, làm cô không nhìn rõ diện mạo của người bên trong.

Cô lịch sự đứng cách vị trí bàn số 3 hơn một sải chân, chờ người bệnh kia nói “Cảm ơn” rồi xoay người rời khỏi, mới nhẹ nhàng bước lên phía trước một bước, nhẹ giọng nói: “XIn chào bác sĩ……”

Vị bác sĩ kia ngồi đối diện máy tính gõ hồ sơ bệnh, khẩu trang được đeo một nửa, lộ ra diện mạo rõ ràng cùng hình dáng sườn mặt tinh xảo.

Mạnh Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sửng sốt một chút, thanh âm tức khắc liền tắt nghẽn, “Anh……”

Bác sĩ cười cười, đưa tay gỡ khẩu trang, ném vào thùng rác bên cạnh, hoàn toàn lộ ra có nụ cười chút xấu xa.

Quả thực là áo blouse trắng cũng ngăn không được khí chất lưu manh.

Bộ dáng quen thuộc này, ngày trước đã từng làm mê mẩn muôn vàn thiếu nữ.

“Mạnh Vân, thật là đã lâu không gặp.”

Thanh âm của anh vẫn dễ nghe như vậy, ấm áp, không nhanh không chậm, lanh lảnh mà làm người say mê, người nghe tựa hồ vô cớ mà có thể thả lỏng tâm tình. Chỉ là trong giọng nói mang theo một tia làm người khác không thể đoán được.

HẾT CHƯƠNG 1

14 nhận xét:

  1. cố lên bạn nhé! Ủng hộ bạn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã ủng hộ ❤
      mỗi ngày mình đều dịch đều đặn nên nhớ Follow mình để kịp nhảy hố chương mới nhé :*

      Xóa
  2. Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã ủng hộ ❤
      mỗi ngày mình đều dịch đều đặn nên nhớ Follow mình để kịp nhảy hố chương mới nhé :*

      Xóa
  3. Cố lên nàng oi . hay lắm ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã ủng hộ ❤
      mỗi ngày mình đều dịch đều đặn nên nhớ Follow mình để kịp nhảy hố chương mới nhé :*

      Xóa
  4. Ủng hộ b nè. Cố lên cố lên ��

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã ủng hộ ❤
      Follow mình để kịp nhảy hố chương mới nhé :*

      Xóa
  5. Nhảy hố rồiiii. Cám ơn bạn đã dịch truyện nhé <3

    Trả lờiXóa
  6. Dịch nhanh quá, cảm ơn b đã dịch truyện

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã ủng hộ ❤
      Follow mình để kịp nhảy hố chương mới nhé :*

      Xóa
  7. Cố lên nha Mèo, mỗi lần thấy thông báo ra chap là một ngày vuiiiii à 💜💜

    Trả lờiXóa